Giải chi tiết Dàn ý chi tiết Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Nhớ đồng – Văn mẫu 8 Kết nối tri thức.
Câu hỏi/Đề bài:
1. Mở đoạn:
– Giới thiệu tác giả Tố Hữu và bài thơ Nhớ đồng.
2. Thân đoạn:
– Cảm hứng của bài thơ được gợi lên từ tiếng hò:
+ Tiếng hò được lặp lại nhiều lần. Tiếng hò lẻ loi đơn độc giữa trời trưa, nhân vật trữ tình cảm nhận được sự hiu quạnh.
+ Lòng người đang bị giam cầm trong tù ngục cách biệt với cuộc sống bên ngoài.
+ Tiếng hò đã đồng cảm, hòa điệu của nhiều nỗi hiu quạnh. Người chiến sĩ cách mạng thấy nhớ nhung da diết đồng quê, cuộc sống bên ngoài nhà tù.
– Đồng quê thể hiện lên đậm đà nỗi nhớ của tác giả:
+ Cồn thơm, ruồng tre mát, ô mạ xanh mơn mởn, nương khoai ngọt sắn bùi, chiều sương phủ bãi đồng, xóm làng và con đường thân thuộc, xóm nhà tranh thấp, con đường quen. Tất cả đều đơn sơ gần gũi quen thuộc, thân thương bị ngăn cách.
+ Con người gần gũi thân thuộc thân thương.
+ Nỗi nhớ chân thật đậm tình thương mến.
– Nhớ đến bản thân mình:
+ Nhớ tới những ngày tháng tự do hoạt động cách mạng.
+ Say mê lý tưởng, khao khát tự do sôi nổi, càng cảm thấy cô đơn với thực tại cuộc sống bị giam cầm.
– Nỗi nhớ biểu hiện tâm trạng nhà thơ:
+ Từ tiếng hò gợi nỗi nhớ đồng quê tha thiết: Hình ảnh đồng quê hiện lên đậm đà với: cồn thơm, ruộng tre mát, mạ xanh mơn mởn, khoai ngọt sắn bùi, chiều sương phủ bãi đồng, xóm làng, con đường thân thuộc, những hình ảnh gần gũi, quen thuộc, thân thương nay đã trở nên xa cách.
+ Nỗi nhớ bao con người thân thuộc: từ cảnh sắc bóng dáng con người, người mẹ già nua, nhớ chính mình.
+ Nỗi nhớ trải dài từ hiện tại trở về quá khứ đến hiện tại.
3. Kết đoạn:
– Đây là bài thơ hay, giàu cảm xúc và tâm trạng của một người chiến sĩ khao khát tự do và hành động. Nỗi nhớ đồng quê, con người, chính mình biểu hiện tình yêu da diết với cuộc sống bên ngoài nhà tù và bao trùm hơn hết là tình yêu Tổ quốc, khát vọng tự do.