Giải Câu siêu ngắn Mẫu 1 Viết bài văn phân tích nhân vật Sọ Dừa trong truyện Sọ Dừa – Văn mẫu 7 Kết nối tri thức.
Câu hỏi/Đề bài:
Trong kho truyện dân gian Việt Nam có nhiều câu chuyện cổ tích đầy ý nghĩa nhưng truyện Sọ Dừa là một trong những câu chuyện gây ấn tượng mạnh với tôi.
Sọ Dừa là một loại nhân vật tưởng tượng, không phải là điều hiếm trong văn học Việt Nam. Chúng ta có thể thấy nhiều nhân vật tương tự như chàng Cóc, chàng Ếch và nhiều hơn nữa. Những nhân vật đội lốt thường có ngoại hình xấu xí, đôi khi khiến người khác sợ hãi, nhưng bên trong lại là những người thông minh, tốt bụng, rộng lượng và ấm áp.
Sọ Dừa kết hợp sự bình thường và khác thường. Nhân vật này được sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng cách mà Sọ Dừa ra đời lại rất đặc biệt. Mẹ của anh ta đi vào rừng để kiếm củi và khát nước, nên bà đã uống nước từ một chiếc sọ dừa. Sau đó, bà mang thai và không lâu sau đó, Sọ Dừa chào đời. Cả quá trình mang thai và hình dạng của Sọ Dừa đều kỳ lạ. Anh ta không có chân, không có tay, chỉ là một quả sọ dừa tròn trịa, khiến ai nhìn thấy đều cảm thấy sợ hãi. Sự khác thường này đã tiên đoán những điều phi thường về nhân vật từ đầu.
Dù có diện mạo xấu xí và hình thể khác thường, Sọ Dừa tiềm ẩn bên trong một người tuấn tú và tài giỏi. Anh đã trải qua nhiều thử thách để thể hiện tài năng và phẩm chất của mình. Với công việc chăn nuôi, Sọ Dừa luôn làm việc chăm chỉ, dù trời nắng hay mưa và đảm bảo cả bầy bò no nê. Sọ Dừa làm việc chăm chỉ, dùng khả năng của mình xóa tan nghi ngờ của mẹ và phú ông, người luôn cho rằng Sọ Dừa không đáng chú ý, không làm được việc gì. Trong thử thách thứ hai, Sọ Dừa đã xin cưới con gái của phú ông. Đến ngày cưới, mọi người đều bất ngờ khi thấy mọi việc được chuẩn bị kỹ lưỡng và Sọ Dừa trở thành một người đàn ông tuấn tú. Anh ta cũng thông minh và sáng dạ, luôn cống hiến cho việc học và đã đỗ đầu vào làm trạng nguyên. Từ việc xây dựng nhân vật có sự đối lập giữa hình thức bên ngoài và vẻ đẹp bên trong, tác giả dân gian đã khẳng định rằng vẻ đẹp bên trong mới là quan trọng nhất. Đây chính là phản ánh chính xác quan điểm của dân tộc: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.
Trong truyện, người đi cùng với Sọ Dừa là cô út – con gái phú ông. Cô là hình ảnh biểu trưng cho cái thiện. Cô út vui vẻ đưa cơm cho Sọ Dừa, đem lòng yêu người con trai hiền lành tài năng, không chê gia cảnh nghèo khó của chàng và đồng ý lấy Dừa. Cô được làm bà Trạng, bị kẻ ác hãm hại nhưng cuối cùng cũng nhận lại cái kết có hậu. Qua đó nhân dân muốn tôn vinh lòng nhân ái đối với những người gánh chịu nhiều thiệt thòi và bất hạnh trong xã hội. Nó khẳng định rằng phẩm chất bên trong là điều đáng quý và cần được đánh giá cao hơn vẻ bề ngoài.
Mỗi câu truyện dân gian là một câu truyện nói lên tâm tư, nguyện vọng của nhân dân về cuộc sống. Những khát khao, hi vọng về cuộc sống công bằng, bình yên được nhân dân lao động gửi gắm qua từng nhân vật. Người xấu xí nhưng có tâm hồn trong sáng, tốt đẹp, người lương thiện sẽ gặp nhiều điều tốt, kẻ ác bị trừng phạt, kẻ tham lam cuối cùng lại chẳng còn gì,…