Trang chủ Lớp 7 Văn lớp 7 Văn mẫu 7 - Kết nối tri thức Bài tham khảo Mẫu 1 Tóm tắt văn bản Bầy chim chìa...

Bài tham khảo Mẫu 1 Tóm tắt văn bản Bầy chim chìa vôi Văn mẫu 7: Mon tỉnh dậy vào lúc hai giờ sáng, ánh đèn nhỏ trong căn phòng nhỏ chiếu sáng nhưng vẫn chưa đủ để xua tan bóng tối. Suốt cả đêm dài

Giải chi tiết Bài tham khảo Mẫu 1 Tóm tắt văn bản Bầy chim chìa vôi – Văn mẫu 7 Kết nối tri thức.

Câu hỏi/Đề bài:

Mon tỉnh dậy vào lúc hai giờ sáng, ánh đèn nhỏ trong căn phòng nhỏ chiếu sáng nhưng vẫn chưa đủ để xua tan bóng tối. Suốt cả đêm dài, Mon không thể ngủ mà lo lắng vì bầy chim chìa vôi đã làm tổ gần bờ sông. Cơn mưa lớn hôm qua khiến nước dâng lên nhanh chóng và nguy hiểm hơn. Nếu không có sự can đảm và sự trợ giúp của Mon và anh Mên, bầy chim có thể sẽ gặp nguy hiểm. Mon không thể chờ đợi thêm được nữa, cô liền gọi anh Mên và kể cho anh nghe về lo lắng của mình. Hai người quyết định cùng nhau ra bờ sông để giúp những chú chim thoát khỏi nguy hiểm. Trong giờ sáng mờ ảo, Mon và Mên tiến về phía dòng sông mạnh mẽ đang cuốn trôi mọi thứ trên đường đi. Đến bờ sông, cảnh tượng trước mắt khiến cả hai ngỡ ngàng. Bầy chim bố mẹ dẫn theo hàng trăm chú con nhỏ, nhảy nhót và bay lên những vùng cao nhất của dải cát để tránh nước dâng. Tuy nhiên, có một chú chim non với đôi cánh yếu đuối đã mất sức và rơi xuống như một chiếc lá cuốn trong gió. Chim mẹ không thể bình tĩnh được khi thấy con mình gặp nguy hiểm. Nó chạy gần đứng trước đôi cánh của con và kêu lên như để động viên và cổ vũ cho nó. Đôi chân bé nhỏ và run rẩy của chim non chạm vào mặt nước. Và rồi, đôi cánh của nó đập một nhịp quyết định. Con chim non bay lên khỏi dòng nước, tấm thân nhỏ bé trĩu nặng vết thương nhưng vẫn cố gắng vươn lên cao. Mon và Mên đã chứng kiến cảnh tượng này trước mắt, và không thể kìm nén được cảm xúc. Họ khóc không biết từ bao giờ và không biết họ đã khóc bao nhiêu. Nước mắt lăn trên khuôn mặt họ, chứa đựng sự xúc động và niềm hy vọng. Trái tim của Mon và Mên được chạm đến bởi tình yêu và sự cố gắng không ngừng nghỉ của chim non, và họ biết rằng họ đã làm đúng khi đứng lên để giúp đỡ.