Giải Câu tham khảo Mẫu 2 Viết bài văn trình bày ý kiến về một vấn đề của đời sống được gợi ra từ một cuốn sách – bài thơ – bài ca dao,… đã đọc: Hãy chia sẻ với những phận người còn nghèo khổ (qua truyện ngắn Cô bé bán diêm) – Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức.
Câu hỏi/Đề bài:
Dòng hồi ức dẫn cô bé tội nghiệp “nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà”, “ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh”. Nhưng rồi Thần Chết đã cướp bà đi và bi kịch đến với cô bé từ đây.
Để tìm một chút hơi ấm cho mình, cô bé quẹt một que diêm, rồi hai que, ba que… ước mơ trong lòng cô bé cũng được theo những que diêm mà rực sáng. Que thứ nhất đem đến cho cô bé cảm giác “như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng” – phải thôi, cô bé đang rét, cô thèm được sưởi ấm và giấc mơ về chiếc lò sưởi hiện ra. Que diêm tắt, cô bé đối mặt với hiện thực phũ phàng – nếu trở về , thế nào cũng “bị cha mắng”. Que diêm thứ hai lại bùng cháy, trong ánh lửa diêm sáng rực, hình ảnh ngôi nhà ấm áp có tấm rèm bằng vải màu, bàn ăn trải khăn trắng tinh, trên bàn “có một con ngỗng quay” và kì diêu thay “ngỗng ta nhảy ra khỏi đĩa, mang theo cả dao ăn, phuốc-sét cắm trên lưng, tiến về phía cô bé”. Tội nghiệp biết bao, cô bé đang đói, nên mơ một bữa ăn ngon, món ngỗng quay – món ăn truyền thống vào đêm giao thừa mà nhà nào cũng có. Vậy mà với em bé đáng thương, món ngỗng quay chỉ có trong giấc mơ. Diêm tắt, hiện thực nghiệt ngã lại hiện về “trước mặt em chỉ là bức tường dày đặc và lạnh lẽo”. Thực tế khác xa với mộng tưởng. Chẳng có bàn ăn với ngỗng quay nào, chi có gió rét và con người quanh em, thờ ơ lãnh đạm.
Rồi để tìm niềm an ủi trong giấc mơ, cô bé quẹt diêm thứ ba. Cây thông Noel với hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi mời gọi em. Nhưng tất cả đều vụt tắt theo ngọn lửa diêm còn các ngọn nến thì hóa thành những ngôi sao bay mãi, bay mãi lên trời như vẫy gọi cô bé. Cô bé chợt nhớ tới người bà hiền hậu của em. Que diêm thứ tư “sáng xanh, tỏa ra xung quanh”, Và hạnh phúc biết bao, ánh lửa diêm kì diệu đem đến cho em hình ảnh bà và “thấy rõ ràng, bà đang mỉm cười với em”. Cô bé khẩn cầu tha thiết xin bà cho theo, bởi lẽ cô bé biết rằng, khi diêm vụt tắt, tất cả đều biến mất như lò sưởi, ngỗng quay, cây thông Noel lấp lánh. Cô bé quẹt tất cả những que diêm để níu bà lại với em, diêm nối nhau sáng mãi và hình ảnh bà cũng lớn theo. “Rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, buồn đau đe dọa họ nữa. Họ đã về chầu thượng đế!”.
Khép lại câu chuyện là hình ảnh em bé chết vì giá rét trong đêm giao thừa, Nhưng khác với người chết vì giá rét, cô bé vẫn “có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười”. Bởi trước khi về với thượng đế, cô bé đã được sưởi ấm bằng những mộng tưởng đẹp, được sưởi ấm bằng nụ cười hiền hậu và vòng tay ấm áp của bà. An-đéc-xen đã đem đến cho người đọc một chút an ủi đẫm tình yêu thương như thế.