Trang chủ Lớp 6 Văn lớp 6 Văn mẫu lớp 6 - Kết nối tri thức Bài tham khảo Mẫu 3 Chia sẻ một trải nghiệm về nơi...

Bài tham khảo Mẫu 3 Chia sẻ một trải nghiệm về nơi em sống hoặc từng đến Văn mẫu lớp 6: Dòng sông quê hương em thường mang một màu xanh yêu bình, dòng nước lững lờ trôi. Tuy nhiên, khi mùa lũ đến, dòng sông trở nên thay đổi hẳn

Đáp án Bài tham khảo Mẫu 3 Chia sẻ một trải nghiệm về nơi em sống hoặc từng đến: Dòng sông quê em mùa nước lũ – Văn mẫu lớp 6 Kết nối tri thức.

Câu hỏi/Đề bài:

Dòng sông quê hương em thường mang một màu xanh yêu bình, dòng nước lững lờ trôi. Tuy nhiên, khi mùa lũ đến, dòng sông trở nên thay đổi hẳn.

Mùa lũ quê em thường đến vào thời điểm mùa hè tức là vào khoảng tháng 7 âm lịch. Khi ấy, nước sông bắt đầu dâng cao và chuyển màu. Từ màu xanh, nước dưới dòng sông đã chuyển sang màu đỏ, đục ngàu. Nó làm cho nước sông kém hấp dẫn hơn nhưng không vì thế mà mọi người trở nên ghét bỏ nó. Những ngày đầu mùa hè khi nước lũ chưa về, trẻ con chúng em thường rủ nhau đi tắm sông. Khi ấy, chúng em có thể cảm nhận được sự êm đềm của dòng sông quê hương mình. Nhưng khi mùa lũ lên, không có đứa trẻ nào dám bén mảng tới gần sông. Người lớn luôn dặn chúng em không được chơi gần sông vào mùa lũ bởi vì nhiều năm về trước đã có những câu chuyện thương tâm. Khi ấy, có một đám trẻ nhỏ rủ nhau đi tắm sông, không ngờ nước lũ về nhanh quá, một vài bạn kịp bơi vào bờ, một vài bạn do bơi quá xa bờ nên đã bị đuối nước. Mẹ em kể rằng năm ấy cả làng mang một màu buồn u ám. Dòng sông thân thương trở thành kỉ niệm buồn mà không ai muốn nhắc tới. Vậy nên giờ đây chúng em dù có rủ nhau đi tắm sông cũng chỉ bơi loanh quanh ngay gần bờ.

Vào mùa lũ trời đỏ mưa rất nhiều, dòng nước bao giờ cũng chảy xiết hơn. Sau những trận mưa như xối nước, người dân quê em thường tới bên bờ sông. Có nhiều người mang thuyền bơi ra giữa xông để vợt những cành củi khô mang về nhà phơi để khi nào khô sẽ dùng để nhóm bếp. Em không rõ cành cây khô ở đâu trôi về nhiều như vậy nhưng với chúng em được ngắm nhìn những hình ảnh này là một điều thú vị không sao có thể quên được. Nhìn những chú, những bác lái thuyền dưới sông vớt củi, em thấy họ thật dũng cảm. Bố mẹ em nói đó là việc nguy hiểm bởi họ có thể mất mạng như chơi. Nhưng em hiểu, vì quê em còn nghèo và vì cuộc sống vất vả mưu sinh nên có những người vẫn phải bất chấp sự hiểm nguy của tính mạng mình. Mỗi khi thuyền chở củi vào bờ, lũ trẻ chúng em lại reo hò cổ vũ.

Mùa lũ lên cao, nước sông dâng lên, có những đám cây bụi hai bên đường đã bị cả dòng sông nhấn chìm. Có những hôm, nước sông cuồn cuộn chảy, từng đợt sóng đánh vào nhau cứ như những người lính đang tham gia vào một trận chiến vậy, chẳng ai chịu nhường ai. Để đi học, em và các bạn của mình thường phải đi qua một chiếc cầu khỉ. Mấy năm trước các anh chị không được trang bị áo phao như chúng em bây giờ. Giờ thì bạn nào cũng có áo phao để mặc mỗi khi đi qua cầu nhưng dù có áo phao em cũng vẫn thấy sợ. Giá như có người giúp chúng em xây một cái cầu cứng để người dân quê em có thể qua lại hai bên bờ sông an toàn thì tốt biết bao nhiêu.