Soạn văn Viết kết nối với đọc Bài học đường đời đầu tiên – Soạn văn 6 Kết nối tri thức chi tiết. Tham khảo: Viết đoạn văn đáp ứng hình thức theo yêu cầu và chọn một nhân vật tự do.
Câu hỏi/Đề bài:
Viết đoạn văn (khoảng 5 – 7 câu) kể lại một sự việc trong đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên bằng lời của một nhân vật do em tự chọn.
Hướng dẫn:
Viết đoạn văn đáp ứng hình thức theo yêu cầu và chọn một nhân vật tự do.
Lời giải:
Cách 1
Đóng vai nhân vật Dế Choắt và kể lại sự việc nhờ vả Dế Mèn:
Hàng xóm nhà tôi là anh Dế Mèn khỏe mạnh và cường tráng. Tôi rất ngưỡng mộ sự khỏe khoắn, điều độ và phong thái chững chạc, đường hoàng của anh. Trái lại với anh, tôi không may mắn khi vừa sinh ra đã còi cọc, thân hình ốm yếu và thể lực không được tốt. Nhiều lần tôi lo sợ về những mỗi nguy hại của cuộc sống hoang dã nên nhân dịp Dế Mèn sang chơi, tôi đã đề bạt mong muốn của mình:
– Anh Dế Mèn này, em có điều này muốn nói với anh, nhưng anh có cho phép nói em mới dám nói…
Vừa dứt lời, Dế Mèn đã bảo ngay:
– Ðược, chú mình cứ nói thẳng thừng ra nào!
Tôi mừng rỡ, vội tiếp lời:
– Anh đã nghĩ thương em như thế thì hay là anh đào giúp cho em một cái ngách sang bên nhà anh phòng khi tắt lửa tối đèn có đứa nào đến bắt nạt thì em chạy sang…
Chưa nghe hết câu Dế mèn đã hếch răng, xì một hơi rõ dài rồi, với điệu bộ khinh khỉnh, anh ta mắng tôi:
– Hức! Thông ngách sang nhà ta? Dễ nghe nhỉ! Chú mày hôi như cú mèo thế này, ta làm sao chịu được. Thôi im cái điệu hát mưa dầm sụt sùi ấy đi. Ðào tổ nông thì cho chết!
Dế Mèn ra về không một chút bận tâm, còn tôi lủi thủi đi vào hang, lòng nặng trĩu những buồn bã và lo âu về chiếc tổ nông của mình.
Cách 2:
Tôi là Cốc, tôi đã gây ra một tai họa quá lớn đối với Dế Choắt. Hôm đó, vừa ăn xong, tôi lên đứng ở bãi đất trống, mát mẻ trước cửa đầm để nghỉ ngơi, rỉa lông, rỉa cánh và chùi mép thì nghe thấy một giọng véo von đầy thách thức khiến tôi giật nảy mình. Lúc đó tôi tức lắm định bụng tìm thủ phạm nhưng không thấy ai khác ngoài duy nhất một chú dế nhỏ con, ấy là Dế Choắt. Không chần chừ gì thêm nữa, bỏ ngoài tai mọi lời thanh mình, van xin, tôi lấy cái mỏ như cái dùi sắt của mình giáng thẳng vào lưng Dế Choắt khiến Choắt quẹo xương sống lăn ra kêu váng, đau đớn. Hồi lâu, như đã hả cơn tức, tôi đứng rỉa lông cánh một lát nữa rồi lại bay là xuống đầm nước mặc kệ Dế Choắt lúc đó. Mãi sau này tôi mới biết được là Dế Mèn nói câu đó chứ không phải Dế Choắt, tôi thấy hối hận trong lòng lắm vì đã nóng tính và không tìm hiểu rõ ràng mà đã làm cho Choắt bị chết oan. Choắt ơi, bạn ở nơi xa hãy tha lỗi cho tôi nhé!
Cách 3:
(1) Tôi là Dế Choắt, một cậu dế yếu đuối, bệnh tật. (2) Một hôm, tôi vinh dự được đón tiếp anh Dế Mèn sang chơi. (3) Ngắm nghía cái hang thô sơ của tôi, anh ấy tặc lưỡi buông lời chê trách. (4) Ngẫm lời anh ấy nói phải, tôi liền thỏ thẻ nhờ anh Dế Mèn đào cho cái ngách nhỏ, thông sang nhà anh ấy để nhỡ lúc tối lửa tắt đèn thì hàng xóm còn giúp đỡ nhau. (5) Tuy nhiên, khi tôi còn chưa nói hết câu, anh ấy đã hếch răng lên, xì một hơi rõ dài, rồi dùng điệu bộ khinh khỉnh mắng tôi xối xả và bỏ về tổ. (6) Nhìn anh rời đi như vậy, tôi vô cùng thất vọng và buồn bã về phận mình.