Giải Phần II Bài 4: Hai người bạn (trang 114) – Tiếng Việt 3 Chân trời sáng tạo.
Câu hỏi/Đề bài:
Hai người bạn
Tôi và Hồng Hoa ngày càng thân nhau hơn. Những buổi chiều không đi học, cô bạn hàng xóm thường sang nhà tôi chơi.
Tôi bê cả chồng sách ra vườn và chúng tôi nằm lăn trên bãi cỏ, mỗi đứa một cuốn sách trong tay, say mê đọc đến khi những dòng chữ nhoè đi trong bóng chiều chập choạng. Những lúc đó, mải chăm chú vào trong sách, không ai nói với ai một lời nào. Chỉ có tiếng lá xào xạc đuổi nhau trên cỏ.
Cũng có khi tôi và Hồng Hoa chụm đầu vào đọc chung một quyển sách. Nó đọc chậm rì nhưng lần nào tôi cũng kiên nhẫn chờ nó đọc xong để cùng lật sang trang mới.
Trong khi chờ đợi, tôi ngả đầu trên cỏ, vẩn vơ nhìn những con chim sâu nhỏ hơn nắm tay vừa thoăn thoắt chuyển cành vừa kêu lích chích. Đôi khi tôi lại thích thủ ngắm nhìn những tia nắng nhấp nháy trên vòm lá. Những lúc như vậy, tôi cố tình nheo mắt lại để thấy những tia nắng trở nên lung linh hơn.
Theo Nguyễn Nhật Ánh
(:)
Chập choạng: lúc mờ mờ tối (thường nói về lúc chiều tối).
Vẩn vơ (nhìn): trạng thái nhìn mà không chú ý.