Hướng dẫn giải Bài tham khảo Mẫu 1 Phân tích rõ chi tiết nụ cười của Tràng và giọt nước mắt của bà cụ Tứ – Văn mẫu 11 Kết nối tri thức.
Câu hỏi/Đề bài:
Nhắc đến nhà văn Kim Lân, người ta thường liên tưởng đến một tác giả xuất thân từ giới nông dân. Trong tác phẩm của ông, có một sự gắn kết đặc biệt với người lao động, nơi mà Kim Lân luôn truyền đạt những tình cảm đặc biệt và sâu sắc. Trong số những tác phẩm nổi bật, “Vợ Nhặt” nổi lên như một tuyệt phẩm của ông trong thể loại văn học hiện thực. Điểm mạnh của truyện ngắn này nằm ở ngòi bút sáng tạo, mô tả tình huống độc đáo và việc tạo ra những chi tiết, hình ảnh mang ý nghĩa sâu sắc. Trong “Vợ Nhặt,” không chỉ những chi tiết như nồi cháo cám, bát bánh đúc, hay câu đùa vô tình, mà còn những chi tiết nhỏ như nụ cười của nhân vật Tràng và giọt nước mắt của bà cụ Tứ đã tạo nên nhiều ấn tượng mạnh mẽ trong tâm trí độc giả.
Nụ cười của Tràng xuất hiện như một biểu tượng của sự bình dị và giản đơn. Đó không chỉ là nụ cười của một người nông dân chất phác, thô kệch, mà còn là niềm vui, niềm hạnh phúc nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày. Trong những khoảnh khắc lao động mệt nhọc, Tràng vẫn giữ được nụ cười nhẹ nhàng, thể hiện lòng biết ơn với cuộc sống. Khi có Thị theo về, nụ cười của Tràng trở nên ấm áp và hạnh phúc, là sự thể hiện của niềm vui gia đình và tình yêu thương. Mỗi lần bước qua xóm ngụ cư, nụ cười của Tràng mang theo sự hạnh phúc và tự hào, là nguồn động viên trong cuộc sống khó khăn.
Nụ cười của Tràng không chỉ đơn thuần là biểu hiện của niềm vui cá nhân mà còn là điểm sáng trong cảnh khốn cùng. Nó như một nốt nhạc êm dịu giữa những khó khăn, làm dịu đi những nỗi đau và lo lắng. Trong gian nhà đơn sơ, nụ cười của Tràng trở thành một nguồn an ủi và động viên cho bản thân và gia đình, thể hiện lòng lạc quan và hy vọng trong cuộc sống. Nụ cười của Tràng không chỉ là một biểu hiện nông dân giản dị, mà còn là biểu tượng của tình thương và sự cưu mang. Nó là điểm nhấn cho sự hạnh phúc chân chính, làm cho độc giả cảm nhận được vẻ đẹp của những giá trị nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày.
Nếu nụ cười của cu Tràng là nguồn động viên và lạc quan, thì những giọt nước mắt của bà cụ Tứ lại là nguồn cảm xúc sâu sắc và thổn thức trong lòng độc giả. Cảnh bà cụ Tứ rơi nước mắt không chỉ là một hiện thực về cảm xúc, mà còn là một cách tác giả diễn đạt sự đau xót và lo lắng đậm sâu. Ban đầu, đôi mắt của bà cụ Tứ bắt đầu “kèm nhèm” một dòng nước mắt, sau đó dần trở thành một “tuôn rơi khôn thấu.” Những giọt nước mắt ấy không chỉ là biểu hiện của niềm vui khi có vợ mới, mà còn là thể hiện của tình thương mẹ con và nỗi lo lắng bất tận. Bà cụ Tứ không thể nói lên những tâm tư của mình, nhưng những giọt nước mắt ấy thay lời kể cho độc giả về một bi kịch đầy cảm xúc.
Trong đó, nước mắt của bà cụ Tứ chứa đựng niềm vui và hạnh phúc khi con trai có được hạnh phúc gia đình mới. Tuy nhiên, chúng cũng mang theo nỗi lo lắng về tương lai, về khả năng con trai vượt qua những khó khăn của cuộc sống. Cụ Tứ là một người mẹ đầy trách nhiệm, lo lắng cho con cái trước những khó khăn và thách thức của cuộc sống. Những giọt nước mắt của bà cụ Tứ còn là tuyên ngôn chống lại sự ác độc của chiến tranh. Trong từng giọt nước mắt ấy, có sự đau xót không tả được, là nỗi lòng đắng cay về những mất mát và khó khăn mà chiến tranh đã mang lại cho gia đình và xã hội. Điều này làm cho câu chuyện không chỉ là một cuộc cưới đơn giản, mà còn là một cuộc chiến tranh khác, chiến tranh mà người dân phải đối mặt và vượt qua để bảo vệ hạnh phúc và sự sống. Với những dòng nước mắt này, tác giả không chỉ kể một câu chuyện hạnh phúc, mà còn truyền đạt một thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử, lo lắng cho con cái, và sự chống lại sự bất công và đau khổ của chiến tranh.