Đáp án Bài tham khảo Mẫu 2 Phân tích văn bản Tầng hai – Văn mẫu 11 Cánh diều.
Câu hỏi/Đề bài:
Truyện Tầng hai là một truyện ngắn đầy cảm xúc của tác giả Phong Điệp, mô tả cuộc sống đơn độc và sự khao khát hạnh phúc của nhân vật chính. Qua đó, tác giả thể hiện được hình ảnh cuộc sống cùng với những bài học quan trọng về giá trị gia đình và sự đơn giản trong cuộc sống.
Bối cảnh của truyện xoay quanh một căn nhà hai tầng màu xanh biển ở Hà Nội, nơi mà Phan, một cô gái tỉnh lẻ, thuê phòng ở tầng dưới. Cuộc sống của cô đơn độc và tẻ nhạt, cô luôn mơ ước làm giàu để thoát khỏi cảm giác nhàm chán này. Cô thường ngồi suy nghĩ trước khi đi ngủ, theo dõi cuộc sống của gia đình ba người ở tầng hai. Từ tầng dưới, Phan có thể nghe thấy mọi âm thanh từ tầng trên, từ âm thanh mê ngủ của người mẹ đến tiếng chạy nhảy của người con trai, đến cuộc trò chuyện giữa các thành viên gia đình. Cô cảm thấy ngượng ngùng khi nghe được những cuộc trò chuyện riêng tư của người khác, nhận ra cuộc sống của họ hoàn toàn trái ngược với cuộc sống tẻ nhạt của cô. Cô luôn tìm kiếm hạnh phúc và giàu có, tin rằng chỉ có khi thành công và giàu có, cô mới được tôn trọng và hạnh phúc.
Khi cặp vợ chồng ở tầng trên sinh con, Phan muốn chúc mừng họ, nhưng lại cảm thấy rụt rè. Cuối cùng, cô bị bà chủ nhà phát hiện và cô bước lên tầng hai, nhìn thấy thế giới mà cô luôn tưởng tượng. Khi đối diện với cuộc sống hạnh phúc của gia đình trên tầng hai, cô nhận ra rằng hạnh phúc không phải điều xa xôi mà cô tìm kiếm. Thay vào đó, nó tồn tại trong gia đình cô, mà cô đã lâu không quan tâm đến. Tầng hai mang đến cho độc giả nhiều suy nghĩ về cuộc sống và giá trị của gia đình. Phan, như một biểu tượng cho sự tìm kiếm hạnh phúc và thành công, bị mắc kẹt trong khao khát này và bỏ qua những điều giản đơn như tình yêu, quan tâm và sự chia sẻ trong gia đình. Nhân vật “bà mẹ” sống trên tầng hai là một hình mẫu của tình yêu gia đình và sự hòa đồng. Bà không chỉ thương yêu con dâu và cháu mình, mà còn là một người mẹ chồng tâm lý, lo lắng và chăm sóc. Bà sống hòa đồng và mở lòng mời Phan lên tầng hai khi nhìn thấy cô rụt rè.
Tác giả sử dụng cách viết theo diễn biến thời gian, đan xen giữa các sự việc hiện tại và các hồi ức, suy nghĩ của nhân vật chính. Qua việc sắp xếp cốt truyện theo trình tự thời gian, tác giả tạo ra sự liên kết logic giữa các sự kiện, giúp người đọc theo dõi và hiểu rõ hơn về cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật chính. Điều này tạo nên một cái nhìn tổng quan về cuộc sống của Phan và gia đình tầng hai, từ đó gợi mở những suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc về hạnh phúc và giá trị của gia đình. Tác phẩm cũng chứa đựng một thông điệp sâu sắc về giá trị gia đình và sự quan trọng của sự đơn giản trong cuộc sống. Nhân vật chính Phan thông qua cuộc sống trên tầng hai và quan sát cuộc sống của gia đình đó, nhận ra rằng hạnh phúc không nằm ở những thứ xa xôi mà nó tồn tại trong những điều giản đơn, trong tình yêu, quan tâm và sự chia sẻ trong gia đình. Tác giả đã truyền đạt thông điệp này một cách tinh tế, khiến người đọc cảm nhận được giá trị đích thực của những thứ nhỏ bé nhưng quan trọng trong cuộc sống hàng ngày.
Tác phẩm này cũng đặt câu hỏi về định hướng cuộc sống và định nghĩa của hạnh phúc. Phan nhận ra rằng hạnh phúc không phải là những thứ lớn lao và xa xỉ, mà thực ra nó đã ở ngay bên cạnh cô suốt thời gian dài mà cô đã không chú ý. Bài học từ Tầng hai là một lời nhắc nhở cho chúng ta để trân trọng những giá trị đơn giản, những mảnh ghép nhỏ của cuộc sống và tình yêu gia đình.